Chuyện Tú đi làm
"Thói quen không thừa nhận" dường như bóp nghẹt tư duy sáng tạo của chúng ta. Nó tạo một cảm giác hồi hợp, lo âu và nghi ngờ chính năng lực của bản thân. Để rồi khi nhận được sự khen ngợi, chúng ta vẫn không ngừng hồ nghi về mình.
Cô thư sinh văn phòng tên Tú chính lại là một nạn nhân tiêu biểu cho vấn đề này. Tú sở dĩ được gọi là cô thư sinh vì ngoài hình dáng mảnh mai, thon thả, Chị ta còn sở hữu cho mình khuôn mặt đầy tâm tư lo lắng về mọi rủi ro trong cuộc sống hằng ngày. Đôi lúc Chị ta lo mình trễ deadline, đôi khi lại lo chị bán xôi cho nay cho đường hơi nhiều vào phần ăn của mình. Chị Tú hình dung ra đầy đủ các rủi ro có thể làm chậm việc chị hoàn thành công việc, để rồi sếp phải khổ sở tìm thêm việc cho chị làm bớt suy nghĩ. Tú hình dung ra vấn đề và ngăn chặn nó xảy ra một cách triệt để. Điều này chiếm phần lớn thời gian của Chị đủ để Tú không nghe thấy bất kì một lời khen ngợi nào từ mọi người xung quanh, nhưng Tú vẫn có thời gian để "úp đét" đôi ba lần xì xầm ghen tị từ vài đồng nghiệp "tô - xíc". Nó như từng giọt nước rỉ rích, âm thầm thấm ướt trái tim lo âu của Tú. Để rồi một chiều đầy nắng ở bên ngoài, nhưng nhiều mây trong lòng, Tú quyết định nghĩ việc.
Tú không cho mình thời gian nghĩ ngơi vì bận lo lắng cái quý dự phòng tròn tỷ của mình sẽ sớm hết trong vài ba ngày tới. Và biết đâu một công ty nào đó ngoài kia đang phải gào khóc vì mình không chịu tìm việc mới. Rồi trong số nữa chục công ty Tú đi phỏng vấn, Chị ta nhận được offer từ hầu hết các công ty với chế độ bảo hiểm bảo hiểm full lương kèm lời mời thử việc ở vị trí team leader thay vì staff mà Chị ta đang ứng tuyển. Tú bắt đầu băn khoăn về năng lực nhìn nhận của các công ty này và hồ nghi về bản thân mình. Tú thấy mình là người có kinh nghiệm, mê học ngoại ngữ nhưng đã giỏi như trong phim mỹ đâu. Tú biết mình là người không tham lam, chính trực nhưng nhiều người như mình mà.
Và rồi khi hỏi nhà tuyển dụng nhận xét về mình, Tú bất giác nhận ra góc nhìn tích cực từ người khác về mình. Tú nhận ra mình cũng khá giỏi, và vì mình đã luôn ngại ngùng khi nhìn vào mặt tốt của bản thân. Chị ta nhận ra một ánh chiều tà êm ả đang thả nhẹ tia sáng bình yên trong lòng mình. Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm xa nha, Chị ta hài lòng về mình một chút. Dừng lại vài giây, hít thở 1 hơi sâu, Tú cười mỉm.
* Câu chuyện dựa trên nhiều tình huống có thực trong cuộc sống và Tú là nhân vật có thực*
*Tùy tâm chia sẻ, vui vẻ ghi nguồn*
Nhận xét
Đăng nhận xét